Posts

THANH XUÂN CỦA AI KHÔNG MỘT LẦN ĐƠN PHƯƠNG

Image
Tuổi thanh xuân bỏ lỡ hai lần cơ hội với người đó... Những lần lướt ngang qua nhau, ánh mắt chạm nhau, dừng lại vài giây, thời gian bỗng như ngưng đọng hay cũng có thể là chạy nhanh hơn, vậy mà chẳng ai nói với ai lời nào, dù chỉ là câu chào hỏi hay một nụ cười, cứ thế vụt qua. Tôi ước mình vẽ thật đẹp để có thể phác họa khoảnh khắc ấy không chỉ ở trong đầu mà trên những cuốn sổ tay, những trang vở học, ở khắp nơi tôi đi qua có hình bóng cậu ấy. Dường như là 2 lần cảm nắng, mỗi lần cảm xúc lại khác nhau hoàn toàn. 2 là một con số tượng trưng và cảm tính, vì có lẽ tôi có tình cảm với cậu ấy nhiều lần hơn thế, chỉ là mức độ nhiều hay ít, thực sự để tâm hay là cảm giác thoáng qua nhưng tôi chưa kịp nhận ra và nắm bắt lấy nó mà thôi. Có thể nói, quãng thời gian còn là học sinh của tôi có cậu ấy trở nên đẹp hơn. Tình cảm đơn phương lúc mới bắt đầu lúc nào cũng đẹp, là đợi chờ một ai đó, là nhớ mong về một ai đó, là điên cuồng vui mừng chỉ vì một hành động nhỏ nhoi của một ai đó, là tim đập

THE PAST VALUES

Image
Cuộc sống đổi thay, những bước đi nhẹ nhàng khiến ta khó có thể ý thức được, ấy vậy mà khi bất chợt ngoảnh mặt lại thì mới nhận ra sự mạnh mẽ và có phần tàn bạo của thời gian. Những cái tiến bộ của xã hội mới đang từng bước thay thế hoàn toàn những cái lạc hậu, tàn dư của xã hội cũ, thoạt nhìn có vẻ như mọi thứ rất hoàn hảo, nhưng nếu ta xét một cách thật sâu sắc từ những góc nhỏ nhất, thì đâu đó những giá trị xưa cũ cũng đang bị mai một dần... Có lần tôi đến Thảo Cầm Viên để tham gia một chương trình tình nguyện. Sau khi chọn một chỗ để ngồi, tôi bắt đầu quan sát xung quanh, đập vào tầm mắt tôi là hình ảnh một bác thợ chụp hình già tầm năm sáu chục tuổi, đang tỉ mỉ cẩn thận lau chiếc máy ảnh của mình với sự nâng niu và yêu thương hiện rõ trong ánh mắt và nụ cười của bác. Lúc này trời vẫn còn sớm nên sở thú chỉ lác đác vài người, rồi dòng người bắt đầu đông hơn, bác phó nháy bắt đầu đội chiếc mũ lưỡi trai của mình lên và đi đến chỗ những gia đình đang dắt các em nhỏ tham quan vườn thú

NGƯỜI ĐI QUA KÍ ỨC THẦM LẶNG

Image
Tình yêu - cụ thể hơn chính là người yêu của chúng ta. Tôi chưa có người yêu, nhưng không có nghĩa tôi chưa biết yêu. Nếu nói ở thời điểm này thì tôi chỉ dừng lại ở việc biết thích một ai đó (nếu nhiều người bắt bẻ xin giải thích như vậy) . Tôi đã từng thích thầm một người, như một quy luật, ban đầu người ấy tỏ ra rất quan tâm đến tôi,  không biết giác quan thứ sáu của mình có bao giờ hoạt động đúng hay không mà lần nào trái tim tôi cũng mách bảo người ấy đã dành tình cảm đặc biệt cho mình.    Tôi có một đặc điểm rất lạ : nếu thích một ai đó, tôi bao giờ cũng tỏ vẻ xa lánh nhưng trong lòng, hơn bao giờ hết, tôi luôn mong muốn được nhìn thấy khuôn mặt người ấy dù chỉ trong giây lát. Từ lúc đó những người tôi gặp, tôi nhìn thấy dường như đều có những đặc điểm của người ấy, chỉ là một ánh mắt, một nụ cười, một cử chỉ quen thuộc thôi cũng làm tôi xao xuyến, rung động. Trái tim tôi không đập rộn ràng mà từ tận đáy lòng mình dâng lên những cảm xúc lạ lùng khó tả, nhưng sao mà đẹp thế, trí tư